Bạn đừng nhầm là bạn đen đủi.Ngồi nghe giảng và chép bài.Tôi không khó chịu, cũng chẳng động lòng.Cứ thế, nhà văn viết, bỏ qua tất cả những lời phê bình.Nhưng lịch sử thường chỉ đánh giá cao những chủ thể điều hòa được những tác động và làm chủ được hoạt động sống, nghĩ của mình.Cố tiếp thu để làm tốt hơn.Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm.Viết dở cho người ta ghét truyện ngắn vậy.Nếu bạn chấp nhận sống theo cách của họ.Mà cần có những cá nhân nghĩ khác và hành động khác để làm nó chuyển động đi lên.