Như trên tôi đã nói, sự tiếp tế thời gian có chỗ này quý nhất, là ta không thể tiêu non nó được.Vậy mà bạn đương đi tìm hạnh phúc, phải không? Bạn tìm thấy nó chưa?Bạn lựa một thời đại hoặc một đầu đề, hoặc một tác giả thôi.Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.Tôi biết rõ sự khó khăn, tôi biết rằng nếu thất bại trong công việc đó thì kết quả có thể tai hại, nên tôi khẩn khoản khuyên bạn mới đầu nên làm ít thôi.Khoảng một giờ sau, bạn mới cảm thấy có thể ngồi dậy và ăn một chút, rồi bạn ngồi dậy ăn.Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương.Sự tiếp tế thời gian mặc dầu rất đều đặn mà lại bị hạn chế một cách khắc nghiệt.Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.Muốn sống đầy đủ, điều kiện thứ nhất là phải kiểm soát được trí óc.
