Con uống thuốc đi… Tôi vẫn dán mắt vào trang sách vô nghĩa trước mặt.Dù đôi khi như leo cột mỡ.Nàng nằm dài trên chiếc giường trắng thoảng hương hoa nhài.Mỗi tội viết đoạn nào lại thường quên ngay đoạn trước, hay bị lặp, trạng thái vẫn thay đổi liên tục.Xong rồi điên hoặc chết là xứng danh một con người hiếu nghĩa ư?Đôi lúc bạn nhận được một vài sự coi trọng về nghệ thuật.Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa.Càng trưởng thành thì bạn càng dung hòa được điều đó.Và khi anh làm việc quá sức, em sẽ để con tè vào người anh.Bạn không phải là một tên hèn nhát, một kẻ lười biếng.
