Tôi nói rằng trước ra sao không biết, chứ bây giờ tóc thầy còn đẹp lắm.Vì vậy mà gây được mỹ cảm rất dễ dàng.Nhưng vấn đề không phải ở đó.Tôi tự nhủ: Bây giờ là lúc nên đem thi hành khoa học mà ta đương học đây.Nhưng ông Disraeli đã khôn ngoan mà chịu an phận.Tại sao? Tại họ nghĩ tới họ, tới cái mà họ đương tìm kiếm.Ông ấy mong tôi làm lợi lớn cho ông mà không giúp cho tôi được một việc nhỏ.Ông giáo hồi âm, an ủi cậu, nói cậu rất thông minh, làm việc lớn được, đời sẽ tươi sáng hơn và cuối thư, cho cậu một chân giáo viên.Ông Thomas kết luận: "Kinh nghiệm đã dạy tôi rằng, khi khách hàng không chịu trả một số tiền còn thiếu mà không có cách nào tính cho đích xác được thì tốt hơn hết, cứ nhận rằng khách hàng ngay thẳng và có thiện ý đi.Bây giờ, gặp người coi thang máy, người giữ cửa, người bán giấy xe, gặp ai tôi cũng chào hoặc mỉm cười.