Và vì thế, nó chìm đi trong bao đời chìm của những dòng chữ khác.Tôi để họ hơi lo, một chút thôi, để họ có một chút hạnh phúc tìm kiếm.Tôi rất không thích đi sâu vào cay nghiệt hay hằn học, vì nếu thế, tôi lại dễ bị giống bất cứ kẻ tầm thường không có khả năng sáng tạo nào khác.Tôi hát cả hai kiểu, lặp đi lặp lại.Bao người làm được sao mi không làm được.Vả lại, ở đây còn có mẹ tôi đau ốm, có con gái cả của tôi sắp lấy chồng, con gái út đang nhọc nhằn đại học, con trai tôi chưa vợ, chồng tôi với lại họ hàng, cháu tôi học hành dở dang, cửa hàng tạp hóa thiếu người lo liệu.Khóc xong không thấy đớn đau, chỉ thấy mông lung.Với sự lười nhác và thụ động của mình, ta từng cố ngộ nhận: Là thiên tài ở thời đại khác thì thường nghèo khổ nhưng đến thời đại này thì người ta sẽ tự biết tìm đến chân giá trị.Như một bông tulip rơi trên mặt tuyết.Hình như cũng hoàn toàn thôi đau.
