Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James.Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý.Đôi lúc anh bị đau cổ hay thấy đầu mình đau buốt, và anh bắt đầu cảm thấy dường như không thể đảm đương nổi công việc hiện tại.Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy.- Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc.Thế nhưng làm thế nào có thể xác định phạm vi thẩm quyền cho các nhân viên của mình? Phải chăng cũng có nhiều mức độ, phạm vi thẩm quyền khác nhau? Anh nghĩ đến Josh và Jennifer, và về những công việc mà anh sẽ giao cho các nhân viên của mình.Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn!Anh biết đây là cơ hội tốt để anh tỏa sáng, nhất là khi anh tiếp cận công việc với sự nhiệt tình và niềm tin mới.
