Một lần nữa, Babylon lại trở về với đất, nơi đã sinh ra nó.Rồi đến đời cháu của chúng ta nữa … Tất cả chúng phải cam chịu cuộc sống nghèo khó ngay giữa những kho vàng của thành Babylon này ư? Chẳng lẽ chúng ta cam tâm để con cháu của mình sống bằng những bữa ăn chỉ có sữa chua và các thức ăn tồi tàn hay sao?- Ước gì tôi có thể trả lời được câu hỏi của anh! – Kobbi đáp lại.Đối với doanh nhân, những câu chuyện kể về người thương gia giàu có ở Babylon đã trở thành kinh điển và là bài học cho bạn.Do vậy, mỗi người làm việc đều có thể chuyển vàng vào trong túi của mình và dòng chảy đó lớn hay nhỏ tùy thuộc vào khả năng làm việc của người ấy, có phải thế không các bạn?Con ngựa vẫn chạy băng băng trên con đường quen thuộc, còn Rodan, anh không thể nghĩ gì khác ngoài những dự định về năm mươi đồng tiền vàng đó.Nếu vào trong quán, không lẽ anh ngồi nhìn Dabasir ăn uống một cách ngon lành còn mình ngồi không với cái bụng đang đói meo như vậy.Nếu anh muốn cho vay số tiền đó để kiếm thêm nhiều vàng, thì hã hết sức thận trọng và phân ra nhiều nơi.Nó không giống như cảnh vật hàng ngày mà chúng ta thường thấy.Thật đáng thương thay cho những con người sống kiếp đọa đày đó, Kobbi ạ!
