Ông Trương muốn nhờ anh Lưu giúp một việc, định tặng một món quà nhưng sợ anh cự tuyệt làm mất mặt.Học trò cười ồ một cách đầy thông cảm, về sau không ai gọi ông là giáo sư hói nữa.Còn 9 người khác thì không ai quan tâm dò xét.Chân tâm toát ra từ mắt là lẽ đương nhiên, "con mắt là của sổ tâm hồn".Lã Mông Chính nửa đùa nửa thật nói rằng: "Nếu một ngày hà ra 10 gánh nước thì cũng chỉ đáng giá 10 đồng tiền mà thôi".Vấn đề được giải quyết nhờ sự hướng dẫn pháp luật của ông thư ký.Tào Tháo đứng trước doanh trại Triệu Vân quan sát hồi lâu rồi nghĩ là có phục binh, do dự một lúc rồi hạ lệnh rút lui.Vi thần xuất thân hèn mọn, quả không dám một mình làm cho bá quan bất mãn khiến cho mọi người oán hận.Tung nghiến răng căm giận song ngoài mặt vẫn tỏ ra hết sức cung kính.Còn tâm tính nhỏ nhen là kẻ thù của thoái mái, hào phóng.