Một hôm, nhà ấy bị ăn trộm.Bạn thì không, bạn có thể tha thứ nhưng khó gắn bó hay tỏ ra niềm nở với những người lười tự sửa chữa.Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường.Cũng vì sợ điều đó mà tôi muốn bình dân là một cái mặt bằng được nâng cấp hơn.Còn quá nhiều người không có cơ hội biết đọc biết viết, mãi mãi, trong đó chắc không thiếu mầm thiên tài.Cô bạn ấy cũng cười khe khẽ.Họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Tiếng tôi nhỏ quá.Bạn nằm xuống, trùm chăn lên đầu.Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông.Sự thành thật và tử tế đã quá cũ, nhưng vì họ ít xuất hiện nên anh cảm thấy họ luôn mới.