Họ kiêu hảnh là "tu mi nam tử", họ có thể chiến đấu một mình được.Bốn tháng sau tôi cưới nhà tôi, chính người mà trước kia tôi sợ cưới không được, chung tôi bây giờ có năm cháu, gia đình vui vẻ.Tình thế nguy ra sao? Có thể tệ hơn được không? Có thật là vô hy vọng không?Một con mắt đã gần mù hẳn rồi, còn mắt kia cũng sẽ mù luôn.Hồi ấy tôi là giám đốc một công ty bảo hiểm nhân mạng ở đó.Xem thế đủ biết không phải họ hoảng loạn vì bom đạn mà chính người ta đặt họ vào một nghề trái với sở thích và tài năng.Tôi bảo họ: "Thì ông cứ lo việc ông đi; nhưng đồng thời, ông có thể thỉnh thoảng lo cho người khác được.Đô đốc có thể nói thêm rằng: "Những chuyện vụn vặt trong hôn nhân có thể làm cho người ta gần hoá điên và có thể sinh ra năm chục phần trăm bệnh đau tim ở thế gian này".Về vấn đề tiền bạc cũng vậy, đừng hy vọng gì hơn.Điều mà ông sợ nhất đã xảy ra!