Bạn đã thoáng thấy cách thức mà cái phi thời gian chuyển hóa các nhận thức của mình.Người ấy tác động đến bạn giống như ma túy vậy.Tình hình được gán nhãn hiệu “bệnh tật” không có liên quan gì đến con người thực sự của bạn.Sự kiện này không thể tồn tại nếu không có sự kiện kia.Không có thời gian ở đây, chỉ có sự hiện trú mà thôi.Đây chính là cái định kiến mê muộn gây ra ảo tướng về sự cứu rỗi trong tương lai.Nó tràn đầy khắp thế giới này.Đó là không kể đến sự bạo hành về mặt tư tưởng, tình cảm và thể xác, sự hành hạ, sự đau đớn, và tàn ác mà hiện nay họ còn tiếp tục gây ra cho nhau cũng như cho các sinh vật hữu tình khác hàng ngày trên hành tinh này.Tôi đang gặp phải tình huống không vui ở sở làm.Bạn tin rằng bạn chính là tâm trí của bạn.