Bà Swasti, người nô lệ làm quản gia cho ông Nana-naid, luôn cho ông ăn uống đầy đủ vì ông vẫn thường giúp bà ấy làm những công việc nặng nhọc.Về sau tôi lại tin rằng, đó là do trí não đần độn của mình.Nhưng nếu tôi là một người đàn ông, tôi thà chết còn hơn trở thành một kẻ nô lệ.Đối với họ, cuộc sống không có niềm hy vọng.- Tôi xin có ý kiến! - Một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc tươm tất đứng dậy.Theo cách thức như thế, Arkad lần lượt tìm hiểu từng người đang làm nghề gì và thu nhập của họ ra sao.Bởi vì, chính tôi cũng từng chứng kiến điều đó.Khi tôi hoàn toàn thất vọng thì gặp được bà Swasti.- Vậy ai trong chúng ta đã từng gặp may mắn và đã để vuột mất nó?Họ đều đang đi làm để nuôi sống gia đình, nên đồng ý trích ra một phần mười số tiền kiếm được góp vào công trình đó cho đến khi nào mảnh đất được bán lại.