Hãy trốn nó như trốn rắn hổ, hoặc trốn động đất vậy.Sau cùng, được lòng quý mến của bà ta chẳng vô cùng thú hơn là làm cho bà ta tức giận mà tự ái sao.Tôi tự thấy xấu hổ".Đã bốn năm rồi, ông ta kiếm cách bán bánh cho một khách sạn nọ ở Nữu Ước.Tôi là Dale Carnegie.Đó, cách cư xử của bà Eugénie đem tới kết quả như vậy đó.Họ ký một tấm chi phiếu một triệu đồng, hoặc viết một bức thư tiến dẫn ta với Hoàng đế Ba Tư rồi vinh hạnh đưa cho ta.Theo nó thì việc gì cũng hóa dễ, trở ngại gì cũng thắng được, ta sẽ có vô số người thương, sẽ thành công và vui sướng.(Vậy mà nhiều người dám cho rằng bà đần độn vì không thuộc sử ký!).Thiệt là nhục nhã, tôi giận lắm.