Tôi cũng có dự định ấy.Ông nội ngồi bàn chuyện tổ chức cưới hỏi cho chị cả.Những cái đó rồi sẽ đến, không tránh được.Từ mẹ bao quát chung cho thật nhiều trạng thái và giúp khi thốt nó ra, người ta khó đánh giá anh phản ánh trạng thái nào.Không khác nào nhổ nước bọt vào mặt một đứa trẻ vô tội.Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài.Biết chỉ để biết mà thôi.Bất cứ cái gì ta vẽ cũng có kẻ khác vẽ được.Tôi thường tự hỏi từng người quen tôi gặp sẽ phản ứng gì khi đọc những điều tôi viết.Cứ việc gọi tôi là thằng đạo đức giả.
